Lửa đã cháy cho niềm tin không tắt
VĂN ĐỨC
Cái
uất nghẹn
cứ
dâng trào
khi
đọc những dòng tin đầu về việc "Chính quyền cưỡng chế Dân lấy đất";
Muốn
viết khúc bi ca
nhưng
không thể nào viết được
mà
chắc cũng không cần.
Khi
biết chính quyền ra „quyết định“
và
đọc tin "súng AK đã nổ lúc bình minh",
Tôi
tự biết số phận những người nông dân nghèo chân đất
đã
thua rồi, trong cuộc đấu tử sinh.
(Họ
không sợ mà bắn vu vơ đâu
đó
là lời của bạo quyền: Tao đây là sức mạnh!)
Vâng,
Lửa
đã được đốt trên mặt đất
giữa
lúc bình minh.
Lửa của Dân oan đã cháy lên như niềm hy vọng cuối cùng gửi cho mai hậu:
Con người chết sống với Quê hương.
Con người chết sống với Quê hương.
(Lửa
được đốt lên không phải để cản ngăn
những
kẻ trong tim chỉ có hơi đồng lạnh ngắt.)
Hãy ghi nhận ánh lửa này
Hãy giữ ngọn lửa này
của Niềm tin:
Lẽ phải không bao giờ phục khuất!
-Lửa đã cháy cho Niềm tin không tắt!
Hãy giữ ngọn lửa này
của Niềm tin:
Lẽ phải không bao giờ phục khuất!
-Lửa đã cháy cho Niềm tin không tắt!
Chiều 24.4.2012
Văn Đức
GỬI CHÁU TÔI Ở VĂN
GIANG
Thanh Thảo
chú không biết
nhà cháu còn giữ được đất
sau trận cưỡng
chế này ?
bố chúng
mày mất đã lâu, chú chưa có dịp về quê thắp cho bố cháu nén hương
vẫn biết nhà
chúng mày khó, chú có gửi chút ít khi cháu xây nhà mới chỉ 8 triệu
ngày đó chú đã
nghĩ: làm sao 8 triệu có thể xây được ngôi nhà
“chú ơi,
nhưng nhà cháu chỉ quanh năm bám đất”
xây được
ngôi nhà, dù 8 triệu, là đã chọn sống và chết ở đó
bây giờ, đất
đã mất
chúng mày sống
ra sao ?
nhớ ngày
xưa khi cha mẹ cháu lấy nhau
chú đã về
làng, Văn Giang nghèo nhưng rượu ngon có tiếng
bây giờ, chỉ
còn rượu đắng
cháu ơi, nhà
chúng mày mất đất ruộng rồi sao ?
“ mất thật rồi
chú ơi, mất hết”
có lẽ chỉ
còn nước chết
ngay trong
ngôi nhà 8 triệu của mình
cháu
tôi, quê Văn Giang, Hưng Yên
nhưng cha cháu
là anh tôi, quê Quảng Ngãi
24/4/2012
ĐẤT VỠ
Tản văn của Thùy Linh
Đêm qua cả ngàn nông dân úp mặt vào
Đất để lắng nghe lần cuối tiếng thì thầm từ lòng sâu, nơi hồn thiêng cha ông gửi
vào đó bao đời và mai đây sẽ chìm dưới những căn hộ cao tầng sang trọng cho những
kẻ lắm tiền nhiều chức.
Họ đốt lửa ngồi sát bên nhau im lặng
thổn thức trước một cuộc chia ly không có vé khứ hồi. Bất lực cô đơn không tấc
sắt để chống lại bạo quyền và biết sẽ là chiến bại nhưng vẫn muốn bám chặt
mười ngón tay lên mảnh ruộng này lần cuối…
Đêm không ngủ cùng Đất Mẹ bụng rỗng
mắt hoa tâm trí hoang mang nghèo đói hiện tiền không tương lai nào dành cho họ.
Đêm nay Đất dưới chân bỗng biến
thành trái tim bị dẫm đạp giày xéo vỡ tung thành trăm mảnh. Lửa thiêu đốt ngút
trời tiếng khóc xé vành môi bà mẹ chị em tôi những người bán mặt cho đất bán
lưng cho trời để kiếm hạt thóc nuôi con khôn lớn đi đánh giặc giữ nước giữ
làng. Giờ Làng Nước có rồi nhưng Đất lại bị đưa vào cuộc bán buôn kiếm chác của
những kẻ chức quyền tham lam vô độ vô nhân.
Lửa đã cháy và máu đã đổ không phải
từ ngoại xâm mà từ những người họ hay gọi là đồng chí. Ôi người dân quê tôi lam
lũ nhiều đời sẽ còn bị bần cùng tới khi không còn nước mắt để khóc, không còn
máu để chảy trong huyết quản. Ngày mai những thân phận người không còn được bú
mớm dòng sữa Đất Mẹ sẽ vất vưởng ra thành phố lay lắt kiếm sống qua ngày. Những
kiếp sống tàn đời không biết đến ấm no.
Con ơi…Ông bà cha mẹ ngàn lần xin lỗi
vì đã không thể giữ lại mảnh đất này…Khi ông bà cha mẹ chết đi con hãy viết
trên mộ chí dòng chữ “thế hệ chỉ biết nhân nhượng” là điều các con nên tránh.
Con sẽ phải học bước vào đời với hai bàn tay trắng cái đầu lạnh và trái tim máu
nóng không biết bước qùi. Con hãy nghi nhớ những gì hôm nay ông bà cha mẹ đã phải
chịu đựng thất bại ê chề đớn đau tủi nhục để biết sống và tìm cho mình một lối
đi khác. Không còn Đất nhưng tương lai của con phải được gieo trồng trên những
cánh đồng của Tự do Hạnh phúc Công bằng Yêu thương.
Đất đang vỡ như trái tim đang vỡ…Từng
mảnh tim ứa máu rải khắp quê hương này…Và người ta đang lấy máu Đất để sơn phết
những gương mặt Quỉ đang nhảy múa cuồng điên trong cơn khát tiền tài danh vọng.
Đất đã vỡ như trái tim đã vỡ…Tan
hoang...
Thôi, hãy quay mặt đi đừng nhìn cơn
điên loạn này mà phá hỏng mất tâm hồn. Ông bà cha mẹ cố giữ lấy cho con lòng tốt
để đón chờ một tương lai sẽ phải đến nhé con yêu…
Những lời giả dối man trá đáng ghê tởm: Phát biểu của Ngọng
“Chúng
ta cần một xã hội mà trong đó sự phát triển là thực sự vì con người, chứ không
phải vì lợi nhuận mà bóc lột và chà đạp lên phẩm giá con người. Chúng ta cần sự
phát triển về kinh tế đi đôi với tiến bộ và công bằng xã hội, chứ không phải
gia tăng khoảng cách giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội. Chúng ta cần một xã hội
hướng tới các giá trị tiến bộ, nhân văn, một xã hội nhân ái, đoàn kết, tương trợ
lẫn nhau, chứ không phải cạnh tranh thắng – thua vì lợi ích vị kỷ của cá nhân
và các phe nhóm. Chúng ta cần sự phát triển bền vững, hài hòa với thiên nhiên để
bảo đảm môi trường sống trong lành cho các thế hệ hiện tại và tương lai, chứ
không phải để khai thác, chiếm đoạt tài nguyên, tiêu dùng vật chất vô hạn và hủy
hoại môi trường. Và chúng ta cần một hệ thống chính trị mà quyền lực thực sự
thuộc về nhân dân, do nhân dân và phục vụ lợi ích của nhân dân, chứ không phải
chỉ cho một thiểu số giàu có. Phải chăng đó chính là những giá trị đích thực của
chủ nghĩa xã hội. Đó cũng chính là mục tiêu, là con đường mà Hồ Chí Minh,
Phiđen Caxtrô và nhân dân hai nước chúng ta đã lựa chọn và đang kiên trì, kiên
định theo đuổi.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét