Cảm ơn những vần thơ mộc mạc, bộc phát từ trái tim của những con người có lương tri, lòng yêu nước và tình đồng loại. Không thể diễn tả được nỗi đau bằng lời, trong tim họ vút lên những vần thơ chất chứa căm hờn và lòng quả cảm trước những hình ảnh viên công an ác ôn đạp vào mặt người dân được loan tải rộng rãi trên các mạng xã hội
Khóc
Thơ của Ngọc Lâm
Ối Bác ơi,Bác sống khôn chết thiêng
mà để
Dân Oan
không nhà không cửa.
Độc Lập Tự Do là quí
Nên chẳng cho Dân hưởng, Dân nhờ
Bác trồng người
trồng mãi tự bao giờ
Ra công
tưới tắm
Nên giờ ra …thế ấy.
Ối Bác ơi,
Bác sống khôn chết thiêng
nằm đấy
Lăng còn yên
Nhưng mồ mả cha ông,
Biết tụi Tàu gặp được
Có tránh không?
Hay
vì tình hữu nghị
Nó đào nó xới?
Ối Bác ơi
Dân lo Dân sợ
mà
Đất bán hồi nào
rừng đã cho thuê!
Biển chẳng còn
máu Dân đổ
thảm thê
Mồm câm ngậm
mặt thằng Dân
cứ đạp!
Ối Bác ơi
Bác sống khôn chết thiêng
Dân làm gì nên tội?
Chẳng lẽ chỉ vì chót dại nghe…Ai?
Khôn ba năm
dại một giờ
là thế ấy
Ma rước vào nhà,biết thủa nào đi?
Ối Bác ơi
Bác để lại
bao lời
khuôn vàng thước ngọc,
bật que diêm
đốt ra tro,
cúng Bác hôm nay.
Bác sống khôn chết thiêng
Ngày xưa làm gì
bây giờ bỏ cho Dân chịu,
Nỗi thống khổ này
Tổ Quốc khắc ghi.
Ối Trời cao Đất dầy
Ối Non Sông gấm vóc
Ối Tổ tiên
Nghiệp dĩ nước non mình!
Hong Nhan
anh Minh là cháu Bác Hồmà sao hành xử côn đồ vậy ta?
giả như Vệ có Kinh Kha
dân ta chẳng phải lo xa thế này
Người bình thường
Vì yêu nước nên biểu tìnhVì dân, vì nước, vì mình chi đâu?!
Tại sao nỡ đạp mặt nhau???
Tàn ác như thế, còn đâu tính người!?
Khiêng tựa khiêng lợn, khó coi!
Thế giới nhìn rõ, họ cười V Nam!
Bao thời oanh liệt huy hoàng,
Nay định cam phận sẽ làm tay sai???
Ghét dân, yêu Tầu kỳ thay!!
Định biếu không đất nước này, hay sao???
Nói cho dân rõ xem nào??
võ quang luân
Công an nhân dân đạp vào mặt nhân dânCông an nhân dân đạp vào mặt nhân dân
Bắt bớ nhân dân không cần ký lệnh
Anh ăn cơm ai, mặc áo ai mỗi bận
Anh nghĩ gì về cha mẹ vợ con anh
Công an nhân dân đạp vào mặt nhân dân
Cổ kim đau thương cũng chưa từng có
Ai ra lệnh cho anh làm việc đó
Để nỗi nhục này mang tiếng nhân dân
Công an nhân dân đạp vào mặt nhân dân
Đau một chút có thể là chịu được
Nhưng dân tộc và lòng yêu nước
Và cả chính thể này, đau biết bao nhiêu
Khi tổ quốc lâm nguy đất nước nghiêng nghèo
Anh tung cú đạp vào chế độ
Anh có nghĩ đến một ngày nào đó
Đất nước sẽ thế nào và anh sẽ ra sao?
18-7-2011
Cao Vi Hiển
Ngày xưa cảnh sát ngụy tra khảo mẹ tôibằng nhiều cách rất tàn ác !
Quật mẹ tôi nằm xuống xà lim
Coi thân phận người như rác
Trói tay chân nhét giẻ vào mồm và quát: nằm im đó !
Coi thân phận người như chó
Bơm nước xà bông cho mẹ tôi căng bụng
miệng trào ra
Coi thân phận người xơ xác như ma
Đến khi mẹ tôi bất tỉnh không ói được ra nữa
chúng vẫn đỗ vào mẹ tôi lại mữa
Chúng đổ cho căng rồi đạp giày đinh lên bụng
cho nước xà bông trào ra
Cứ như thế cho đến khi lại bất tỉnh máu trào ra
Hắn đỗ nước lạnh lên người chờ tỉnh lại
rồi lải nhãi…quát: khai mau, không tao bắn bỏ
Tao lột quần ném xác ra ngoài ngõ để chó tha…
Sau ngày giải phóng ba năm
tình cờ mẹ tôi gặp lại hắn ngoài chợ
Người ngồi bên chỉ và rĩ tai: hắn đã cải tạo xong mợ nè
Lòng uất hận bùng lên nhưng mẹ tự vỗ về
Đảng, Nước bảo phải khoan hồng, hòa hợp dân tộc
Mình đừng ngu ngốc sai đường và tội người ta
Hắn là con dân việt mà ra, cải tạo rồi nên hĩ xã
Thế đấy ! âm thầm mẹ tôi anh hùng chẵn cần huân chương
Nay xem vidio clip chiến trường lính việt nam cộng hòa
hy sinh trên đảo gạc ma để bảo vệ chủ quyền tổ quốc
Mẹ bảo rằng sao không tri ân mà phân vân được mất !?
Nay xem hình bọn tàu cộng cắt cáp tàu ta
mẹ lại ứa máu vào trong
khuôn mặt già thều thào ca nối vòng tay lớn…!
Nay mẹ nhìn hình công an nhân dân đạp trên mặt dân
bóp cổ người yêu nước
mẹ lại khóc sướt mướt thều thào..biệu bạo…
ngày xưa mẹ nào có khóc chỉ cắng răng chịu đựng, ứa máu
Mẹ nói bao giờ hòa hợp dân tộc?
bao giờ được dân chủ tự do?
Bao giờ quyền con người được tôn trọng?
sao công an nhân dân đạp lên mặt dân tệ hơn chó !?
ngày xưa lỗi lầm đạp lên bụng mẹ mẹ đã tha
ngày nay đạp lên mặt dân yêu nước là sao hởi Đảng ta !?
GIÁ TRỊ
Cách tốt nhất để làm cho đứa con chúng ta biến mất hoặc phá hủy nó,
là không thèm đếm xỉa đến cảm giác của nó,
là toàn tâm với mọi cảm giác của mình,
và coi đó là phao số 0,
là hệ quy chiếu.
Cách tốt nhất để phản bội lại tổ tiên hoặc xa rời họ,là toàn tâm với mọi cảm giác của mình,
và coi đó là phao số 0,
là hệ quy chiếu.
là đạp vào mồm những người bênh vực cho các giá trị mà họ từng mang lại,
là phục tùng kẻ thù ngàn đời của họ,
và coi đó là ý nghĩa mới, giá trị mới.
Cách tốt nhất để an toàn và duy trì,
là tránh đối diện với nguy hiểm, kể cả trong tâm trí,
là vô cảm để mưu tồn.
Cách tốt nhất để phá hủy mọi giá trị,là vô cảm để mưu tồn.
là nghĩ cho sự an toàn của bản thân,
là biến bản thân trở nên vô giá trị.
Cách tốt nhất để nhìn vào giá trị,
là nhìn vào tờ lịch xé đi.
Tô Văn Hai
CON ĐƯỜNG NAY TA ĐICon đường xưa vua đi
Lòng dân quyết tâm thề
Sẽ cùng vua bước đi
Vua thề khi gian nguy
Chẳng nao lòng bước đi
Vì lòng dân khắc ghi
Những ngày xưa qua đi
Lòng dân uất căm vì
Cơ đồ vua bán đi
Anh nhà thơ xin ghi
Nỗi căm hờn đớn đau
Hận thù muôn kiếp sau
Anh ơi ! Thuyền hãy ra khơi
Lòng vẫn tin rằng
Một ngày mai thái bình
Nhân dân, tranh đấu chung tay
Anh hãy yên lòng, mình cùng giống tiên rồng
Anh ơi ! Dù có đau thương
Mình cũng xuống đường
Vì ngày mai Đất Việt
Ta đi, chân bước hiên ngang
Cho đến khi nào
Diệt sạch quân bán nước
Con đường nay ta đi
Lòng ta quyết kiên trì
Máu nhuộm ta vẫn đi
Có Mẹ quê ta đi
Thét to vì Nước non
Hỏi còn ai ? Bước đi .
mít tờ ẹc
Hắn là ai
mà căm thù khi anh yêu Tố quốc?
Hắn vì ai
mà ra tay tàn bạo với dân lành?
Hắn tuân lệnh ai
mà mất hết tính người?
Hắn từ đâu ra
mà quên hết tình đồng bào máu mủ?
[trích]
Hắn là …
Trần Ngọc Sơn
Không tin được dù đó là sự thậtLịch sử đời đời nguồn rủa kẻ ác ôn
Chúng gọi nhân dân là thằng, là đứa
Chúng đạp giữa mặt người như hơn cả du côn
Giữa thế kỷ 21 sao còn nhiều ngang trái
Đất nước đi về đâu khi cái ác được nhân danh ?
Hình ảnh ấy đã thành niềm căm hận
Khi máu người yêu nước đổ giữa đô thành!
Khi Công an Việt đạp vào mặt người yêu nước Nam
Anh ta đã đạp vào mặt chúng ta
Khi đạp vào mặt người thanh niên yêu nước
Không chỉ một lần
Mà đạp đến lần thứ bốn
Mỗi cái đạp là một lời thông điệp
Cái đạp đầu tiên dành cho lòng ái quốc
Yêu nước ư? Không đáng giá một xu!
Cái đạp thứ hai dành cho bầu nhiệt huyết
Máu nóng ư? Hãy biết sợ nghe con!
Cái đạp thứ ba dành cho người sinh viên
Trí thức ư? Bọn này thua cục cứt!
Cái đạp thứ tư cho dân tộc Việt Nam
Chủ quyền ư? Chúng mày là thuộc quốc!
Tôi ngồi trước màn hình máy tính
Xem đoạn video không dưới chục lần
Uất nghẹn, lặng câm
Mà miệng tôi mặn đắng
Mà lòng tôi quặn thắt
Quê hương ơi sao đến nỗi này đây
Dân tộc ơi máu rỏ trái tim này
Tổ quốc tôi lâm nguy
Mà tôi không nhúc nhích?
Khi Công an Việt mặt thường phục đạp vào mặt người thanh niên yêu nước
Anh ta đang làm theo lệnh của ai?
Sài Gòn hôm sáng nay
Trời vẫn xanh, mây vẫn trắng
Phố xá vẫn thênh thang
Còn ở ngoài kia, biển Đông
(Ồ không, biển Hoa Nam chứ nhỉ?)
Những người ngư dân đi không về nữa
Những chiếc tàu cá không dám ra biển nữa
Cá biển Đông chúng ta sẽ không ăn nữa
Có gì đâu
Đáng gì đâu, lòng ái quốc
Còn nữa đâu, bầu nhiệt huyết
Câm lặng hết rồi, người trí thức
Có còn không, chủ quyền đất nước
Khi Công an Việt đạp vào mặt người yêu nước Nam!
Phương Anh
Viết xong sáng 21/7 khi đọc tin Quốc hội họp về Biển Đông và xem lại đoạn video Công an Việt Nam trấn áp biểu tình tại Hà Nội ngày 17/7/2011. Một đoạn video sẽ mãi mãi đi vào sử liệu về lòng yêu nước bị sỉ nhục của người Việt Nam.
Nguồn: Vũ Thị Phương Anh-Blog.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét